Kiều Trạch nhìn cô một cái: "Sao hả?"
Tiếu Trạm có thể hiểu được tâm tình lúc này của Lộ Miểu, nén cười nói: "Cô ấy tên là Lộ Miểu."
"..." Kiều Trạch khẽ dừng lại, nhưng cũng không nói gì, chỉ nghiêng người, "Cô thử xem."
Lộ Miểu ngồi xuống trước mặt chú chó, ngầng đầu hỏi Kiều Trạch: "Muốn đưa nó đi đâu đây?"
"Nhà tôi."
Lộ Miểu "à" một tiếng, rồi vuốt đầu Lộ Bảo, ríu rít nói với nó mấy câu, không ngờ nó lại có thể như nghe hiểu được, đứng thẳng lên, "oẳng oẳng" rồi phe phẩy cái đuôi, ảo não chạy đến trước mặt Kiều Trạch.
Tiếu Trạm vui vẻ: "Lộ Miểu, không phải em biết ngôn ngữ của động vật đó chứ."
"Làm gì có." Lộ Miểu đứng lên, "Chó cũng giống người, anh nói chuyện dễ nghe với nó là được, nó có thể hiểu mà."
Tiếu Trạm vẫn cảm thấy rất thần kỳ: "Vậy thì cũng cần phải có bản lĩnh mới được, cái này học như thế nào vậy?"
Lộ Miểu: "Hồi nhỏ em có nuôi chó."
Tiếu Trạm bật cười, đùa nói: "Hồi nhỏ hay bị phạt lắm hả?"
Lộ Miểu mấp máy môi, không ư hử gì, chỉ vạch ra nụ cười miễn cưỡng coi như đáp lại.
Kiều Trạch không nghe rõ Tiếu Trạm nói gì, nhưng nghe rõ Lộ Miểu trả lời là gì, vẻ mặt cô cũng dừng trong mắt rất rõ ràng.
Bất giác anh nhìn cô thêm mấy lần nữa, lúc này cô quay sang nói với phó cục trưởng Lưu: "Phó cục trưởng Lưu, cháu đi được chưa ạ?"
Phó cục trưởng Lưu nhìn anh, đang trưng cầu ý anh.
Kiều Trạch cúi đầu gọi Lộ Bảo một tiếng, nó "ư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-thanh-cua-em-la-the-gioi-cua-anh/94717/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.