"Nếu có một ngày, chợt bạn chẳng biết mình là ai..."
Lộ Miểu mới năm tuổi rưỡi đang cố đọc từng chữ cái một trên tấm bảng quảng cáo.
Đó là dòng chữ trên trạm xe buýt đối diện nhà trẻ, nổi trên tấm phông nền trắng bị mưa gió mài mòn cũ nát, hàng chữ nhỏ đỏ đậm này lại trông có vẻ bắt mắt hơn.
Từ lúc chỉ biết được chữ "nhất" cho đến bây giờ thì đã nhận biết được tất cả, cô bé đã từng đọc đi đọc lại hàng chữ đó vô số lần, đến khi cô bé đọc được khoảng 200 lần thì mẹ sẽ đến đón bé.
Nhưng hôm nay cô bé đã đọc hơn 300 lần mà vẫn chẳng thấy người đầu, sắc trời dần dần trở nên tối đen.
Có một cô giáo đi qua: "Miểu Miểu, mẹ còn chưa đến đón con ư?"
"Vâng ạ." Cô bé quay đầu lại, nặng nề gật đầu, quai túi xách trượt xuống khỏi bả vai trái, cô bé chậm rãi giữ nó lại, nhưng mãi vẫn không thể tóm được.
Cô giáo lại gần đẩy lên giúp bé, nhìn gương mặt nhỏ nhắn im lặng của cô bé, thầm thở dài trong lòng, rõ ràng sinh ra với gương mặt thông minh xinh xắn, nhưng phản ứng còn chậm hơn so với các bạn nhỏ khác đến nửa nhịp, trông không nhanh nhẹn cho lắm, dường như cũng không được người nhà yêu mến lắm.
Cô nhìn ra cổng, đang xem xét có nên gọi điện thoại cho mẹ bé hay không, thì liền nghe thấy tiếng trẻ con non nớt lanh lảnh của cô bé: "Mẹ ơi! Mẹ ơi!"
Một người phụ nữ trẻ tuổi ăn mặc già giặn đi đến, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-thanh-cua-em-la-the-gioi-cua-anh/94715/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.