Bà ngoại cũng không ngờ thiếu niên giúp bà chính là bạn học của cháu gái. Mời hắn vào nhà, xong bà dặn Hạ Mộc lấy thuốc sức lên vết thương cho Tạ Thần, còn bà phải đi xử lý mớ rau bị dập nát kia. Xem lựa được cọng nào thì hay cọng ấy... 
Gia đình bà vốn nhờ những cọng rau này mà có cơm ăn, áo mặc cho nên không thể lãng phí được. 
"Có đau không? Xin lỗi cậu nha, dính tới tớ cậu toàn bị thương tích thế này." Hạ Mộc thở dài nói. 
"Không liên quan tới cậu." 
Hạ Mộc nghe vậy mỉm cười nhìn hắn, Tạ Thần đúng là người tốt, sao đời trước cô lại nhận ra muộn vậy chứ? 
Sau khi thoa thuốc cho Tạ Thần xong, Hạ Mộc mới chạy ra sân xem bà ngoại đang làm việc. Nhìn thấy tấm lưng khom khom già nua của bà ngoại đang lúi cúi lựa rau, trái tim cô đau thắt lại, bà ngoại vì cô mà luôn cực khổ... 
"Bà à, để cháu làm cho." 
"Mộc Mộc vào nhà chơi với bạn đi cháu, bà làm được mà." 
"Bà nghỉ ngơi đi, cậu ấy về liền đó mà..." 
Tạ Thần cũng đi ra, thấy hai bà cháu đang nói chuyện hắn cũng không tiện lên tiếng nên đứng sang một bên. 
"Bà ngoại đi nghỉ đi mà, cháu làm được, xong ngay ấy mà." 
Hạ Mộc kéo bà ngoại đi vào nhà, sau đó mới quay ra kéo ghế ngồi xuống. Cô cười với Tạ Thần, nói:"Cậu về thong thả nhé, ngày mai tớ mua sữa bò cho cậu nha." 
Hắn không đáp, Hạ Mộc cũng không để ý, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-thanh-cua-co-ay/2873365/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.