Ký ức ngày xưa bỗng ùa về trong đại não của Tạ Thần, hắn nhớ về thuở nhỏ lúc còn ở Tạ gia.
Lúc nào Tạ Thần và mẹ của mình cũng lẩn quẩn quanh khu bếp. Mẹ hắn là một người giúp việc, theo như cảm nhận của cậu bé Tạ Thần bà là một người nhút nhát, lúc nào cũng mang bộ dạng sợ hãi, khúm núm đối với tất cả mọi người.
Tạ Thần tám tuổi, chẳng biết cha mình là ai hắn chỉ có mẹ thôi.
Cho tới một ngày nọ mẹ hắn không rõ lý do mà qua đời, đến cả cơ hội gặp mặt bà lần cuối cùng không có. Đứa trẻ tám tuổi chỉ được quyền biết là mẹ của nó đã mất, không còn trên thế gian này nữa.
Tạ Vân Nam lúc ấy là ông chủ trong nhà họ Tạ, khi mẹ mất đi ông ta mới xoa đầu đứa trẻ và nói:"Tạ Thần, sau này ta là cha của con."
"Ông chủ, tôi là tiểu Thần chứ không phải Tạ Thần. Ông gọi nhầm rồi." Đứa nhỏ dẩu môi nhắc nhở.
Tạ Vân Nam mím môi, ông ngồi xuống trước mặt hắn rồi giải thích:"Cha là cha của con, sau này không còn mẹ, chỉ có cha."
"Ông không phải cha!" Đứa nhỏ mắt ươn ướt phản pháo.
"Con là Tạ Thần là con trai của Tạ Vân Nam, nên nhớ kỹ điều đó."
Không cho cậu bé có cơ hội phản bác lại, Tạ Vân Nam đã sai quản gia chuẩn bị phòng óc sau đó biến Tạ Thần thành con trai hợp pháp của mình...
Thời gian thấm thoát trôi qua, Tạ Thần mười tuổi, thông minh, lanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-thanh-cua-co-ay/2873331/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.