Sáng hôm sau, dừng xe ở phía xa, thấy Hào đang đứa dựa vào xe trước cửa công ty Nhân Ái, hình như đang đợi Quỳnh, Vũ Minh không nhịn được vẫn hỏi Quỳnh lần nữa:
- Quỳnh, nhất định phải làm như vậy sao? Hay là nói cho cậu ta biết chuyện đi.
Ánh mắt Quỳnh nhìn Hào ở phía xa đầy tâm trạng, có yêu thương có đau đớn, giãy dụa tranh đấu với nhau, khuôn mặt buồn bã nhưng giọng nói kiên quyết khẳng định lại thêm thương đau:
- Không được. Em không thể để liên lụy anh ấy, anh ấy xứng đáng với một người con gái tốt hơn. Chỉ có thể như vậy.
- Quỳnh, em... - Minh muốn tiếp tục khuyên nhưng Quỳnh đã cắt ngang:
- Anh đừng khuyên nữa, em đã quyết rồi. Cứ làm như những gì đã nói đi.
Không khuyên được, Minh đành bất đắc dĩ thở dài, lái xe dừng ngay phía sau xe của Hào, giả vờ không để ý tới Hào, bước tới mở cửa xe cho Quỳnh. Trong xe, Quỳnh lập tức điều chỉnh tâm trạng, cố nặn ra một nụ cười rực rỡ nhất có thể, che giấu đi mọi cảm xúc thật, đi ra khỏi xe, hơi liếc về phía Hào nhưng lại làm như không thấy, hôn nhẹ vào má Minh nói:
- Cảm ơn anh, chuyện tối hôm qua em cũng cảm ơn anh nhiều lắm - Giọng nói rất to không chỉ nói cho Minh nghe mà còn nói cho Hào nghe nữa.
Không phụ sự mong đợi của Quỳnh, Hào thấy những hành động của hai người rất tức giận nhưng mà do nhớ là Quỳnh vẫn còn giận cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tham-yeu-anh/2792228/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.