“Haha, lần này cũng là ngươi tự tay bỏ đi, ngươi chắc chắn sẽ rất hối hận”
Ngột Phương cười bừa bãi, Liễu San San chỉ cảm thấy thân mình bay lên cao, cũng không biết là phương hướng nào, chỗ cổ tay bị Tây Tề nắm vừa đau vừa nóng, ngay cả cánh tay cũng đau như bị trật khớp
“San San!” bên tai vang lên tiếng hô của nhiều người, ngoài ý muốn, hoảng sợ, khẩn trương…còn có tuyệt vọng.
Liễu San San đau đến nhe răng trợn mắt, thầm mắng, con mẹ nó, lão nương bị quăng đau như vậy còn không la, các ngươi gào thét tê tâm phế liệt như thế để làm gì. Nhưng chưa mắng xong, nàng đột nhiên cảm giác được hơi thở tanh hôi dày đặc, ánh mắt bỏng rát, sau đó là sương khói màu hồng như máu ngày càng gần, ác linh oán quỷ không ngừng vặn vẹo trước mặt nàng
Tây Tề, tên hỗn đản, ngươi quăng lão nương vào Nại Hà làm gì?
Liễu San San sợ tới mức đầu óc trống rỗng, bên tai chỉ nghe tiếng gọi thê lương của mọi người, ngơ ngác nhìn yêu khí dày đặc bên dưới dần tản ra vì nàng rơi xuống, nhìn nước sông sôi trài dị thường, nhìn mấy ác quỷ huyết nhục mơ hồ đang nhe răng múa vuốt về phía nàng…
Tây Tề vội vàng đuổi tới bờ sông, Liễu San San đã bị đá ra ngoài phạm vi năng lực của hắn, hướng giữa sông rơi xuống
Ác quỷ oán linh nhất thời rít lên, giống như khẩn cấp muốn hưởng thụ mỹ vị ngoài ý muốn.
Nhìn thân ảnh bị bao phủ trong sương mù,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tao-dia-phu/1962068/quyen-1-chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.