Vô Thân nhìn sang bên cạnh, bĩu môi “không phải trên tay San San có ngọc châu xuyến sao? Hành Tư quân liền biết nàng xảy ra chuyện nhưng lại tìm không ra phương hướng, khi vội vã từ Vọng Thai đài trở về thì thấy nàng lén lút đi ra từ Chuyển Sinh điện. Hành Tư quân nảy sinh nghi ngờ, không bao lâu thì ép hỏi ra nơi các ngươi rơi xuống”
Lúc này Tây Tề mới chú ý tới một nữ tử đang quỳ trên đất, miệng khóc không thành tiếng, nhìn bộ dáng thì là Mạnh Dung
Hằn lại nhìn chung quang, có cảm giác như đây là gần điện thứ sáu, liền hỏi ‘Ngộ Phương đâu? Các ngươi không bắt được hắn sao?”
Vô Thân đáp “nếu ngươi muốn tìm hắn báo thù thì chậm rồi”
“Có ý gì?”
Vô Khâu đưa tay chỉ về phía trước “hắn đã đi tới đó” theo hướng tay hắn chỉ chính là Nại Hà mịt mù sương khói
Tây Tề sửng sốt “sợ tội tự sát?”
“Sao có thể tự sát?” Vô Thân liếc nhìn Hành Tư “do hắn giết”
“…”
Thấy Tây Tề á khẩu, Vô Khâu thở dài nói ‘quá độc ác mà, vừa hỏi ra được các ngươi bị nhốt trong hồ lô liền một cước đá người rơi xuống sông, cũng không cho cứu mạng tiếng nào”
Tây Tề im lặng một lát mới có phản ứng “hồ lô? Hồ lô gì?”
Đột nhiên có người nhào tới, ôm hắn khóc, nói “Tây Tề ca ca, ngươi không có việc gì rồi. Ô, ta nghe nói ngươi và San San bị nhốt vào trong hồ lô luyện đan của Thái Thượng Lão Quân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tao-dia-phu/1962043/quyen-1-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.