Tập Thư đưa Dực San đến hậu viện, đầu tiên là dẫn nàng đến căn phòng mà nàng đã ở trước kia
“San San, trước kia ngươi ở Chuyển Sinh điện thì ngụ chỗ này, bài trí bên trong, chúng ta chưa từng động qua”
Dực San vừa đi vào đã bị ánh sáng chiếu lóa mắt, vất vả lắm mới thích ứng được thì thấy một cây san hô cao lớn ở giữa phòng, gần chạm đến trần nhà. Nàng kinh ngạc nhìn cây san hô cỡ một người ôm, bên trên treo đầy dạ minh châu, hồi lâu mới nói nên lời “đây là cách bài trí chung của địa phủ hay là tài sản riêng của ta lúc đó?”
Hơn nữa san hô và dạ minh châu hẳn thuộc về biển cả, sao có thể đặt trong phòng, chẳng lẽ chỉ để trang trí?
Tập Thư nghĩ nghĩ “có thể xem như là tài sản riêng của ngươi?”
‘Không phải lúc đó ta là phàm nhân sao? sao lại có nhiều tài sản như vậy?”
“Đây là Đông Hải Long cung Ấn Trì quân tặng cho ngươi?”
“Ấn Trì quân? Đây là ai?”
Tập Thư thấy Dực San như bị choáng váng, nhiệt tình đề nghị “nói hai câu thì không nói rõ, hay là ta thuật lại toàn bộ chuyện sau khi ngươi đến địa phủ?”
Trong khi Tập Thư kể cho Dực San nghe chuyện xưa, Hành Tư đang uống trà cùng Tất Trì
Tất Trì châm chước hỏi “Hành Tư quân nay tính thế nào?”
Hành Tư nhìn hắn ‘cái gì mà tính thế nào?”
“San San” Tất Trì híp mắt tưởng tượng “năm đó chuyện kia ảnh hưởng không nhỏ, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tao-dia-phu/1962024/quyen-2-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.