Từ sau khi từ biệt ở Đông Hải, Ấn Trì chỉ mơ hồ nghe được chút ít tin tức về Nghi Địch
Tỷ như Nghi Địch Tư Thần phong lưu nhiều năm rốt cuộc sa chân ở Đông Hải, tổn thương nặng nề, ở trong tẩm cung cho cá ăn một thời gian mới nguôi ngoai. Sau khi hồi phục liền thường xuyên dạo chơi khắp nơi trong thiên đình, khiến các nữ tiên xuân tâm nhộn nhạo, các nam tiên lo lắng đề phòng. Xem ra Nghi Địch quả là thân kinh bách chiến, ngẫu nhiên bị thất bại nho nhỏ rất nhanh đã khôi phục, không làm ra chuyện gì.
Tư vị trong lòng Ấn Trì thật không thể nói nên lời, ngày đó sau khi tìm đến Nguyệt Lão, hắn vẫn không có suy nghỉ cẩn thận, tiếp tục lo lắng mình có phải trúng tà hay không, cũng thường xuyên theo các ca ca ra ngoài trêu chọc nữ tử, có lần còn khiến Đông Hải Long Vương hoài nghi tiểu nhi tử của mình đã học không giỏi còn ham mê nữ sắc. Cho đến khi tham gia tiệc cưới, hắn đi theo sau lão cha và các huynh trưởng, liếc mắt một cái liền nhìn thấy thân ảnh đã lâu không thấy nhưng lúc nào cũng lắc lư trong đầu mình, trong lòng co rụt mạnh mẽ, tim đập mạnh hơn, như muốn vọt lên tới tận cổ.
Đông Hải Long Vương tiến lên vỗ vai Nghi Địch “Nghi Địch ngươi lần trước tới Đông Hải vài ngày đã bỏ chạy, thật không nể mặt, là do khuyển tử nhà ta chiêu đãi không chu toàn? nếu phải, ngươi cứ nói thẳng, ta đi thu thập hắn’
Nghi Địch mỉm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-tao-dia-phu/1962000/quyen-2-chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.