Cẩu Tử
Thức ăn trên bàn còn nóng, trong phòng không có bóng người, Trần Sinh phẫn uất bất bình, ngồi trước bàn uống liền mấy chén rượu, mượn men say hô lên: “Triệu Ân, ngươi ra đây cho ta!”
Bóng người màu trắng lặng im không một tiếng động xuất hiện bên người y, nhiệt độ chung quanh nhanh chóng hạ xuống âm lãnh dị thường. Trần Sinh như trước sợ hãi không thôi nhưng vẫn xốc lên can đảm đặt câu hỏi: “Chuyện ta mơ thấy, là quá khứ ngươi đã trải qua sao?”
” Đúng, ta với ngươi là phu thê, vốn nên đối đãi thành khẩn. Ta chỉ muốn cho ngươi biết rằng, ta không phải ác quỷ hại người… Ít nhất, ta chưa từng hại qua người vô tội.” Triệu Ân giải thích như vậy, Trần Sinh không tin. Phàm là người đã trở thành lệ quỷ, kẻ nào lại không mang sát nghiệp trên lưng, địa phủ xa lánh. Hắn quanh quẩn chỗ này không đi luân hồi, đại để là chấp niệm khó tiêu, không nhập vào địa ngục được.
Y đọc thoại bản chuyện ma quỷ hết quyển này đến quyển khác, thật sự khó làm y có thể tin vẻ bề ngoài lương thiện của Triệu Ân.
“Không nói chuyện đó nữa, Trường Sinh, ngươi đói bụng đã hai ngày, ăn chút gì lót bụng đi.” Triệu Ân không cầu Trần Sinh hoàn toàn tín nhiệm, chủ động gắp thức ăn bỏ vào trong chén cho y.
Trần Sinh ngạc nhiên nhìn Triệu Ân dùng quỷ thân dùng đũa, không giống lệ quỷ khác chỉ có bản thể mờ mịt không chạm được đồ vật. Hỏi ra, Triệu Ân chỉ đáp: “Ta không giống với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-sinh/2420538/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.