Em không nhớ tôi à?
Nha Tịnh nghe anh nói vậy thì lắc nhẹ đầu. Hàn Diên liền nhìn cô cười khẽ, nắm lấy tay cô áp lên má mình, giọng anh cưng chiều nói.
- Lúc đó em đã thẳng tay tát vào mặt tôi một cái kia mà.
Nha Tịnh bị câu nói của anh dọa cho sợ hãi. Trước đây cô từng đánh Hàn Diên sao? Sao cô lại không có ấn tượng gì về chuyện đó vậy? Hàn Diên nhìn biểu cảm của cô thì biết cô không hề nhớ gì về mình. Anh tiếp tục trêu đùa.
- Mặc dù em không nhớ tôi nhưng tôi nhớ rất rõ mùi hương trên cơ thể của em.
Ba năm trước.
- Tiểu thư à, cô không sao chứ?
Nha Tịnh sau khi uống liền vài chai rượu mạnh giờ không phân biệt được trời đất gì nữa. Cô loạng choạng đi đến quầy lễ tân ở tầng 2 của quán bar. Nhân viên lễ tân sau khi nhìn thấy dáng đi nghiêng ngã của Nha Tịnh liền nhanh chóng chạy ra đỡ lấy. Nha Tịnh dựa vào người nhân viên, lần mò trong túi lấy ra một chiếc thẻ VIP, nhân viên thấy vậy liền cầm lấy thẻ đưa vào cho người đồng nghiệp khác đang ở trong quầy.
- Thẻ phòng đây.
Nhân viên bên trong trả lại thẻ VIP kèm theo thẻ phòng cho nhân viên bên ngoài.
- Tôi đưa cô ấy lên phòng đã.
- Vâng.
Nhân viên từ từ đưa Nha Tịnh lên phòng, cô dựa vào người lễ tân mà đi từng bước chậm chạp.
- Tiểu thư, đi cẩn thận.
Thang máy lên đến tầng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-sat-nham-ac-ma/3552794/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.