"Chơi có vui không."
Trong tẩm điện, giọng nói lạnh lẽo của quận chúa vang lên. Câu đầu tiên nàng chịu mở miệng với ta trong suốt buổi tối hôm nay chính là câu đấy, còn kèm theo mùi thuốc súng nồng nặc.
Hai tên không tim không phổi Tiểu vương gia cùng Lôi Kiều Kiều uống say bí tỉ Đại Phương đã cho người mang về, còn ta ngồi cùng xe ngựa với quận chúa hồi phủ. Dọc trên đường đi nàng chẳng thèm nhìn ta lấy một cái, chỉ mặt lạnh ngồi thẳng người ở đó, toàn thân phát ra hắc khí. Đến khi thị vệ lui hết xuống đóng cửa, mới rốt cuộc chịu nhìn thẳng vào ta, bắt đầu khởi binh vấn tội.
Haha, nếu ta cũng có thể say như chết thì hay quá rồi.
"Sao không nói chuyện."
Không nghe thấy ta trả lời, nàng híp mắt, âm thanh không nghe ra chút nhiệt độ nào.
"Nàng không còn lời nào để nói?"
Ta nghe mà thấy khó chịu khắp người. Thẳng người dậy, cố ý nói.
"Vui vẻ đương nhiên chưa nói tới, sao có thể bì được quận chúa nàng."
"Cũng không biết nam nhi nhà ai, dáng dấp tuấn tú lịch lãm, còn thật phong phạm tiêu sái, có thể khiến nàng vui vẻ."
Cảnh tượng đứng ở Phú Xuân lâu nhìn thấy giống như hạt cát bay vào mắt ta vậy, bây giờ có dụi thế nào cũng không ra, khó chịu muốn chết. Ta tận lực để bản thân không cần để ý như vậy, nhưng giọng điệu lại không biết tự giác nổi lên giấm chua.
"Là ta xuất hiện làm quấy rầy tình thú của các nàng mà thôi."
Thần sắc người đối diện khẽ biến, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-sat-doi-tuong-la-ho-ly/1363635/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.