Thấy được sở thích kỳ lạ của vị Ngân tiểu thư kia, ta vốn có vài ý tưởng tình tiết trong sáng kiểu như tài tử và giai nhân bỏ quên khăn tay, xem ra không thích hợp dùng nữa rồi, phải suy nghĩ lại hành động kế tiếp thôi.
Vì vậy ta cưỡi ngựa xuống chân núi tìm nhà trọ. Ta cẩn thận quan sát mình trong gương một phen, cảm thấy bản thân mặc nam phục quả thật phù hợp với loại hình tượng trong thơ của Ngân tiểu thư, mở bọc, ta lấy một quyển sách thật dày.
Muốn tranh thủ được hảo cảm của Ngân tiểu thư, phải đầu tư đến nơi đến chốn. Lúc trước ta liền nghe nói nàng thích thơ từ, cho nên đã chuẩn bị rất nhiều tập thơ thịnh hành, đều do một vài thư sinh tú tài nổi tiếng viết, nghĩ đến nó sẽ không lưu truyền tới đây đâu, trộm mấy bài dùng hoàn toàn không thành vấn đề đi. Đương nhiên là ta không ngờ nàng lại thích dòng thơ ướt át, trong mấy cuốn này không nhiều thì ít chắc cũng có đi.
Ngân San Lan thích xuống núi dạo phố, bình thường nửa tháng một lần sẽ mang theo một đám người vào thị trấn mua sắm, du ngoạn ở đó vài ngày. Tính toán vào ngày này, nếu thuận lợi, đợi chừng thêm bốn ngày, thì nàng ta sẽ mang theo nô bộc xuống núi.
Việc tiếp theo ta phải làm, chính là chuẩn bị thật đầy đủ trong mấy ngày này. Đầu tiên, học thuộc lòng địa hình nơi đây, sau đó, học thuộc nhiều bài thơ ướt át.
Ừm, chính là như vậy. Ta hào hứng giở tập thơ ra, lại bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-sat-doi-tuong-la-ho-ly/1363590/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.