Trong 3 người nà,đứng đầu là một lão đạo sĩ tóc hoa râm,trong tay ông ta cầm bình rượu,ngẩng đầu uống một ngụm,sắc mặt lập tức ửng đỏ,ông ta nhìn tôi,tong ánh mắt tràn đầy ý hận
Tôi quen biết ông ta,tên ông ta là lưu trường vân,chính là người trông coi quỷ mộ đưa tôi vào trong quỷ mộ
Chỉ có điều,bây giờ cỗ quan tài sau lưng ông ta đã bị đàm bính khôn phá hủy,ông ta bây giơ,đã là một đồ đệ bị vứt bỏ của quỷ mộ môn
Lưu trường vân nhìn tôi,ánh mắt hung ác,dường như hận ko thể xé tôi thành trăm mảnh
Tôi nhìn lưu trường vân một cái,sau đó sự chú ý dời sang hai người bên cạnh
Hai người này,trông thì đều khoảng 3,40 tuổi,họ mặc một bộ đồ dân quốc màu xanh đạm,thấp thoáng có âm khí tỏa ra từ hai người họ
Tôi nheo mắt nhìn 3 người:” lưu trường vân,lâu rồi ko gặp,thật ko ngờ lại gặp nhau ở đây”
“ đúng vậy,lại gặp rồi” lưu trường vân gật đầumcũng không biết là vì tâm trạng kích động hay vì rượu mà đôi mắt ông ta toan là tia máu
“ đỗ minh,bơi vì ngươi,ta bị khai trừ khỏi quỷ mộ,đuổi khỏi quỷ mộ môn,thời gian này đều sống người ko ra người quy ko ra quỷ,bây giờ,món nợ của chúng ta nên tính rồi” lưu trường vân hung hãn nói
“ nói như vậy,3 người các ông đều đến tìm tôi báo thù?” tôi nhìn 3 người này,đồng thời đẩy phù băng ra sau lưng
Hai người kia gật đầu
“ người âm quan môn?”
Tôi nhìn hai người này,hỏi họ,trong ấn tượng của tôi,thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986262/chuong-234.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.