Toà nhà giải phẫu rất âm u, từng làn gió lạnh từ cuối hành lang thổi đến khiến tôi nhịn không được mà rùng mình
Tôi ngẩng đầu nhìn về phía hành lang thì thấy cửa của các phòng thí nghiệm xung quanh đều được đóng chặt, chỉ có một cánh cửa ở cuối hành lang là được mở ra, truyền ra ánh đèn.
Mùa formalin nồng nặc xen lẫn với mùi máu tươi xộc lên cùng với từng trận gió âm thổi đến khiến tôi cau chặt mày
Tôi cầm lấy chày hàng ma rồi đi đến cánh cửa ở cuối hành lang
Dưới tiếng bước chân của tôi, đèn cảm ứng âm thanh trên trần nhà đồng loạt bật lên, đợi đến khi tôi dừng lại trước cửa, vốn là hành lang âm u giờ đã được thắp sáng rực rỡ
Căn phòng mở cửa này chính là phòng giải phẫu, mà trong phòng giải phẫu, bàn giải phẫu đặt các thi thể đã được phủ một tấm vải trắng, từng giọt từng giọt máu không ngừng chảy xuống từ đó, thấm ướt tấm vải trắng, cũng nhuộm đỏ cả sàn nhà
Lúc này lưu diệu đang ngồi trên một cái ghế, cậu ta ung dung ngồi vắt chéo chân trước cửa sổ, lưng quay về phía tôi, nhìn gió thổi bên ngoài cửa sổ
Áo khoác trắng trên người cậu ta sớm đã bị máu nhuộm đỏ, mà trên tay cậu ta còn cầm một ly cà phê nóng không biết từ đâu ra, thỉnh thoảng lại nhấp một ngụm, nhìn khá thoải mái, giống như bản thân không phải đang ngồi ở phòng giải phẫu, mà là trong một quán cà phê yên tĩnh
Trái tim của lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986176/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.