Người thôn đằng long sở trường dùng cổ thuật,huống hồ thân là con trai duy nhất của đại tế sư –Lưu diệu,nếu như không phải lưu diệu có gì đó trên người làm cho Vương Khiết ái mộ,vậy thì dùng một chút cổ thuật làm cho một nữ thần kiêu ngạo yêu một tiểu tử nghèo,thì cũng là một chuyện đơn giản
Tôi ở ngoài sáng,lưu diệu ở trong tối,hắn không đến,tôi muốn lấy mạng hắn là chuyện k thể,chỉ có điều trước đó,tôi cũng có thể báo thù hắn ở những phương diện khác
Nghĩ đến đây,tôi lập tức đứng dậy,rời khỏi kí túc xã,đi đến một quán tạp hóa trong trường mua một chai nước khoáng,sau đó đi đến trên một bãi cỏ trải đầy đá ngồi
Tôi lật đi lật ại mấy tảng đá,nhanh chóng tìm thấy thứ mà tôi muốn,một con rết màu đỏ dài chừng nửa gang tay đang bò dưới tảng đá,lập tức bị tôi dẫm xuống dưới chân
Tôi ngắt cái đầu đầy dịch độc của nó ra,lấy dịch độc của nó đựng vào trong chai nước khoáng,sau đó mang theo chai nước,đi đến sân vận động của trường
Sân vận động của viện y học vẫn chưa kịp rải nhựa,vừa nhìn,thì thấy vẫn còn là một bãi đất cỏ bằng,cùng với ánh đèn đường tối mờ,tôi có thể nhìn thấy rất nhiều nơi vẫn còn lộ ra những chiếc xương người,cùng với một vài dấu vết của quan tài cũ nát,trông vô cùng ghê người
Bởi vì đã là nửa đem,lúc này sân vận động yên tĩnh không người,tôi chỉ nhìn thấy một nữ sinh rất xinh đẹp đangngồi trên svđ dạo bước,trong ánh mắt lộ ra vẻ cô đơn,cô ta dường như đã thấm mệt,sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986154/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.