Trước khi giết một người,nói hết kế hoạch của mình cho một người hoàn toàn xa lạ,đồng thời còn nói một cách thản nhiên như vậy,trong tất cả những người có bàn tay nhuốm đầy máu tươi,e rằng chỉ có tôi như thế này
Nhưng ko biết vì sao,rõ ràng biết có những chuyện không nên nói,nhưng trước mặt phật,tôi lại không hề ngại ngần mà nói ra hết
Trên mặt lão tăng lộ ra một nụ cười : “ nếu như đổi lại người khác,bần tăng sẽ trực tiếp gọi điện báo cảnh sát”
“ vậy thì,vì sao con lại không giống người khác?”
Tôi hỏi ông ấy,từ trong lời nói của ông ấy,ông dường như không định mang chuyện này đi nói với người thứ 3
“ bởi vì thí chủ có duyên với phật,người thiện phật,chắc chắn tấm lòng có ý tốt”
Lão tăng nói xong,nhìn chuỗi hạt trong tay tôi
Chuỗi hạt đó,là tế đức tổ sư tặng,đi theo tổ sư nghìn năm,lão tăng thân là người trong Đàm Hoa Tự,ắt sẽ nhận ra nó
“ chỉ là không biết,người mà thí chủ muốn giết là ai?” lão tăng hỏi
“ chỉ có hắn chết,con mới có thể sống,bạn của con mới có thể nhắm mắt xuôi tay’ tôi trả lời
Lão tăng hỏi : “ nếu nói như vậy,sở dĩ thí chru muốn giết người,chỉ là vì ân oán đời người”
Tôi gật đầu : “ con chỉ là muốn biết,nếu như con tiếp tục giết người,phật liệu có nỗi giận không,liệu con còn có thể quay đầu khoog”
“ a di đà phật,tội lỗi tội lỗi”
Lão tăng thở dài : “ Phật vượt xa ngoài thế tục,nhưng phật vẫn ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986150/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.