Sau khi rời khỏi khu rừng tây nam ,chúng tôi đi đến thị trấn gần nhất, xe của hàn thuận và trịnh khởi còn dừng ở bên trong bãi đậu xe của thị trấn, trên xe phủ một lớp màu xám
Sau khi đến bệnh viện gấp rút xử lý và băng bó vết thương trên người, rồi liền ngồi lên xe, đi về hướng mặc dương
Lưu khởi sơn đã chết, tuy rằng không phải chết dưới tay chúng tôi, nhưng rốt cuộc cũng vẫn là chết, mà trách nhiệm quỷ mộ môn giao cho chúng tôi lần này, tuy rằng phải trả giá quá lớn, nhưng rốt cuộc cũng đã hoàn thành
Chuyện lần này đi tìm lưu dược có liên quan đến tôi, không hề liên quan đến bọn hàn thuận, nhưng tôi và bọn họ dù gì cũng đã vào sinh ra tử với nhau, vì vâyh, bọn hàn thuận liền quyết định cùng tôi đến mặc dương tìm lưu dược trước, đợi sau khi huyết cổ trên người tôi được giải, rồi mới trở về quỷ mộ môn
Mặc dương cách tây nam không quá xa, chỉ có một ngày xe,dọc theo đường cao tốc Bàn Sơn, vào buổi trưa, chúng tôi liền dừng lại ở một thị trấn nhỏ, dự định ăn cơm trước rồi mới đi tiếp
“Lần này, rốt cuộc lưu khởi sơn cũng bị khai trừ rồi, chúng ta cũng xem như đã trả được ân tình cho quỷ mộ môn, đây đúng là một chuyện lớn a! Bất luận thế nào, mấy người chúng ta cũng nên ăn mừng cho tốt! “
Hôm nay hàn thuận rất cao hứng, vừa mới ngồi xuống bàn cơm, liền nở nụ cười nói với chúng tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986144/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.