Phụt! Phụt! Phụt….
Tay của tôi, chân của tôi, lúc này đột nhiên toạc ra thành một cái lỗ máu, máu tươi không ngừng chảy ra từ miệng vết thương
Huyết cổ mà lưu khởi sơn trồng lên người tôi…. phát tác rồi! Mà huyết cổ ông ta trồng lên người tôi, có vẻ còn mạnh hơn của lưu chính hồng!
Tôi phát ra từng tiếng hét đau đớn, thân thể cũng không khống chế được mà ngã xuống đất, từng cái lỗ máu vỡ ra trên người tôi, đau đớn khiến cả người tôi co rút dữ dội
‘Đỗ minh, cậu làm sao vậy? “
Vào lúc này, tôi đột nhiên nghe thấy tiếng đàn ông thở gấp từ phía sau truyền tới
Trong nỗi thống khổ tôi quay đầu lại, liền thấy hàn thuận vốn đã rời đi, tào lạc, trịnh khởi, lúc này đang chạy hồng hộc tới
“Trời ơi đỗ minh, tôi chỉ biết là cậu có thể náo chuyện lớn lên, nhưng tôi không ngờ lại đến bước này, quỷ nương bà ấy…. “
Hàn thuận nhìn tôi, rồi lại nhìn về phía lưu khởi sơn bị mất một cánh tay toàn thân đầy máu, sau đó lại kinh ngạc nhìn về phía những dân làng khác bị long vương giết ,cuối cùng ánh mắt dừng lại trên thi thể đã lạnh của quỷ nương, trong mắt là nồng đậm chấn kinh
Mà trịnh khởi và tào lạc đến bên cạnh tôi, đỡ tôi lên, cơ thể tôi lại tiếp tục toạc ra mấy cái lỗ máu khiến tôi đau đến phát khóc
“Các anh….. sao lại quay lại rồi? “tôi thống khổ nhìn về phía bọn trịnh khởi, hỏi bọn họ.
Trịnh khởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986135/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.