Lưu chính hồng là tộc trưởng, đồng thời cũng là một thầy mo, cổ thuật của ông ấy và lưu khởi sơn ngang bằng nhau, chỉ có điều ông ấy chỉ là một người bình thường
Ông ấy không hề tu luyện đạo pháp, cũng không luyện tập cổ võ, so với chúng tôi, ông ấy yếu ớt hơn nhiều
Phụt!
Một chưởng này của lưu khởi sơn, khiến cơ thể lưu chính hồng như bị bóp nghẹn, trong miệng phun ra một ngụm máu, tuy rằng trên người ông ấy không hề có thương tích rõ ràng, nhưng tôi có thể cảm thấy nội tạng trong người ông ấy đã bị lưu khởi sơn đánh đến hoàn toàn vỡ nát!.
Sắc mặt lưu chính hồng trở nên tái nhợt, thân thể cũng lảo đảo không vững mà ngả về phía sau, không nhúc nhích nữa mà chỉ còn co giật
Lưu chính hồng chết rồi, nhưng trên mặt lưu khởi sơn là lại vẻ nghiêm ,ông ta nhúng ngón tay vào máu tươi ở trên đầu, sau đó bỏ vào miệng liếm, sắc mặt càng trở nên khó coi hơn
“Không, không! Lưu chính hồng, bây giờ ông còn chưa được chết, tôi cần ông sống để giải huyết cổ! Mau sống lại cho tôi!! “
Lúc này lưu khởi sơn phảng phất như muốn phát điên, ông bổ nhào đến trước thi thể lưu chính hồng, không ngừng lắc lắc thân thể lưu chính hồng, đồng thời phát ra tiếng gầm ghê sợ
Phụt! Phụt!
Chính vào lúc này, đột nhiên hai chân và đầu gối của lưu khởi sơn truyền đến âm thanh da thịt bị xé rách ra. Giống như có thứ gì đó đang thoát khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986105/chuong-158.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.