Từ xa nhìn tới, phía sau thôn đằng long có một ngọn núi cao ngàn mét sừng sững ở đó, một thác nước trắng đổ xuống từ đỉnh núi
Vì bị những tảng đá chặn lại,nên trông thác nước uốn khúc, đồng thời còn tách ra vài nhánh nước khác, thoạt nhìn liền giống như một con rồng dài cả ngàn mét đang leo lên núi.
Tiếng “gầm thét” của thác nước, cho dù chúng tôi đang cách rất xa cũng có thể nghe thấy rõ ràng, mà bên dưới thác nước có một hồ nước với bán kính khoảng 10 dặm, nước trong hồ xanh thăm thẳm nhìn thấy được cả hình ảnh phản chiếu.
“Thác nước này nhìn thật giống một con rồng khổng lồ, hẳn là nguồn gốc tên thôn đằng long của các cô đi?”
Tôi cảm thấy bị sốc với thác nước to lớn này, liền cảm thán nói với Lưu Miêu
Sau đó lưu miêu bèn lắc lắc đầu, nói: “ Không, thôn chúng tôi tên là thôn đằng long, không phải bời vì thác nước trông giống con rồng này mà là vì vốn dĩ làng của chính tôi, chính là người trông coi long thần.”
“đỗ minh, tôi nói cậu nghe một bí mật, cậu nhất định không được nói ai nghe.”
Vào lúc này, lưu miêu liền thần bí nói: “thật ra trong thôn của chúng tôi, có một con rồng ngàn năm còn sống, cho đến bây giờ thôn đằng long chúng tôi vẫn còn đang cung phụng nó.”
Con rồng sống ngàn năm ?!!
Nghe xong lời này, không chỉ tôi mà mọi người bao gồm cả hàn thuận đều cảm thấy sốc
“Rồng không phải chỉ là sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986081/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.