Sau khi đưa chúng tôi đến đây,Triệu canh liền rời đi,còn chúng tôi cũng dần dần thu nụ cười lại,khuôn mặt cảnh giác đi vào trong ngôi nhà tre của dương căn sinh
Cửa ngôi nhà mở hé,trên đỉnh ngôi nhà lá này thỉnh thoảng còn tỏa ra những trận khói trắng,dường như có người đang nấu thứ gì đó
Lúc nayf,tôi lấy chày giáng ma ra,tào lạc cầm một cái dao phẫu thuật trong tay,còn trịnh khởi cũng lôi ra một lá bùa,3 người chúng tôi nhìn nhau một cái,sau đó cùng đi vào
Vừa bước vào trong nhà,một mùi hôi thối tanh tanh khó chịu sộc đến,làm tôi không chịu được mà chau mày,cả căn phòng cũng bị bao trùm bởi một lớp sương khói mỏng
Thông qua lớp sương khói,tôi nhìn thấy bên trong căn phòng,trên những bức tường làm bằng tre nứa có những bộ xương đầu của linh dương hoặc trâu hoang,còn có những tấm da không biết của động vật nào,bên trái có một cái giá gỗ,trên giá treo đầy những hũ lọ bị bịt kín
Không có gì bất ngờ ,chúng tôi nhìn thấy bóng dáng dương căn sinh ở trong căn phòng này
Lúc này ông ta đang ngồi trên một chiếc ghế băng dài,trong tay cầm một cái ống tre,không ngừng dùng thìa múc thứ trong ống tre ra ngoài rồi bỏ vào trong một cái chum nước làm bằng đá
Trong cái chum này,đựng một loại chất lỏng dinh dính màu đen,không ngừng có những bọt nước cuồn cuộn lên,tỏa ra khói trắng,những thứ mà dương căn sinh múc vào trong chậu,chính là trứng cóc
“ các người nhanh như vậy đã tìm đến đây rồi?”
Dương căn sinh có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986065/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.