Như bây giờ, Thẩm Trường Thu đã chết ,mà cậu là đệ tử của ông ấy, tương ngộ gậy hàng ma của ông ấy cho cậu, nếu vậy nghĩa trang của ông ấy cũng thuộc về cậu, thật ra qua chuyện lúc trước, ta cũng đã nói qua với cậu, chẳng qua lúc đó trong cơ thể cậu có một người khác, cho nên bây giờ ta mới nói lại với cậu. “
Đàm Bính Khôn đối với yêu cầu của tôi không hề phản đối, mà vừa đi vừa nói, chúng tôi đã tới trước tông môn của quỷ mộ môn, đó cũng là quảng trường mà lúc trước linh hồm tôi bị triệu tập, mà ở phía trước quảng trường, có một đạo quán tên ” quỷ mộ đường”. Mà đây chính là nơi quỷ mộ môn xử lý sự vụ hằng ngày.
Khi chúng tôi đến, có 9 người từ quỷ mộ đường đi ra, sau đó cung kính chào hỏi Đàm Bính Khôn, mà ánh mắt nhìn về phía tôi, là tràn đầy cảnh giác.
Chín người này, có người thì mặc đồ kín người, có người mặc đạo bào cũ, có một số người thì mặc đồ nông dân, mà trong những người này, tôi còn nhìn thấy một phụ nữ trung niên bụng cao cao đang mang thai. Từ tạp khí lộn xộn toả ra trên người bọn họ, thì có vẻ họ không phải là người của quỷ mộ môn.
“Bây giờ ta giới thiệu với mọi người một chút, đây là Đỗ Minh bằng xương bằng thịt, còn vị trước kia, thật ra là một người của âm quan môn trú trong thân thể cậu ấy. “
Đàm Bính Khôn chỉ vào tôi rồi nói với 9
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986042/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.