“ Tạ cbisnh đức,ngươi làm sao mà phá được pháp trận? còn nữa,vừa này ngươi đã làm gì với khách của bọn ta?”
nhìn thấy tạ chính đức và tôi ở ngoài quỷ mộ,người của quỷ mọ môn vô cùng kinh ngạc,ông già râu dài đứng đầu phẫn nộ hét lên như là gặp phải kẻ địch
“ sao,quỷ mộ môn các ngươi giam cầm ta 13 năm,lẽ nào không cho tar a ngoài hít chút không khí”
Tạ chính đức nhìn ông già kia,trong ánh mắt lộ vẻ mỉa mai : “ quỷ mộ môn các người,luôn miệng nói mình là danh môn chính phái,thực tế cũng chỉ là một đám có mắt không tròng mà thôi,đỗ minh nhân lời mời của các ngươi đến quỷ mộ môn,lại bị người của các ngươi giam cầm trong quỷ mộ,chuyện này nếu như truyền ra ngoài,chỉ e rằng thanh danh của quỷ mộ môn sẽ bị hủy hoại ngay”
“ tạ chính đức,ngươi đừng hòng ăn nói linh tinh ,danh tiếng của quỷ mộ môn không phải ngươi muốn phỉ báng là được,quỷ mộ cũng không phải nơi ngươi muốn đến thì đến muốn đi thì đi”
Trên mặt ông già râu dài kia lộ ra sự phẫn nộ,sauy đó trực tiếp rút thanh kiếm bên hông ra,chỉ vào Tạ chính đức
Khoảnh khắc kiếm được rút ra,núi âm tiếu lập tức nổi gió,những ngọn gió không ngừng hội tụ sau lưng ông già kia,sau đó là hóa thành những linh hồn hung hãn,xông về phía Tạ chính đức
“ hừ,nếu như là môn chủ Vũ Minh Uyên của các người tự mình ra tay,lão phu còn nể 3 phần,nhưng bây giờ chỉ có Đàm Bính Khôn ngươi,ta thật sự không coi ngươi ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986030/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.