Bãi tha ma này là nơi mà những người trong thôn xung quanh vùng này dùng để chôn cất người chết,vì vậy chôn nhiều quan tài rồi,nên người ở đây quen gọi núi có bãi tha ma này là núi mộ
Lúc này,thời gian đã là 7h tối,trời đã nhá nhem,trên bầu trời tối đen có điểm xuyết mấy ngôi sao
Tôi dừng xe ở dưới chân núi mộ,sau đó đi lên trên núi
Gió lạnh trên núi thổi xì xào,giống như là tiếng gào của linh hồn vậy,lúc tôi men theo đường dốc hiểm trở đi lên,khắp nơi có thể thấy những ngôi mộ đan xen nhau,có phần mộ vì không ai chăm sóc mà xung quanh toàn là cỏ dại,có phần mộ mới,có phần mộ cũ …làm cho tôi trong lòng có cảm giác lạnh lẽo
Trên đỉnh núi mộ,có một ngôi nhà lá được dựng tạm bợ,ở cửa ngôi nhà này,lúc này có ánh đèn đang lập lòe
Tôi hít thở thật sâu,sau đó đi lên đỉnh núi,đi đến trước ngôi nhà lá,bên cạnh ngôi nhà lá,một người thanh niên đang ngã ra mặt đất không ngừng giãy dụa
Chàng trai này chính là thôi lượng,lúc này trên người cậu ta bị những sợi chỉ đỏ quấn chặt,nhìn thấy tôi đến,thôi lượng mở to mắt ra,cậu ta mở miệng,dường như đang muốn cầu cứu toi,nhưng những sợi chỉ đó quấn chặt lấy cổ cậu ta,làm cho âm thanh của cậu ta kìm lại ở trong cổ họng
Tôi chỉ nhìn qua thôi lượng một cái,sau đó không để ý đến cậu ta nữa,ánh mắt nhìn vào trong ngôi nhà lá
“ tôi đến rồi”
Tôi nói vào trong căn nhà lá : “tôi là thuần dương chi nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2986001/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.