Thôi cảnh quan cũng khó khăn đứng dậy,thôi lượng đột nhiên ra tay,trực tiếp đánh cánh tay của ông ấy trật khơp,nhưng may mà không có gì đáng ngại nữa,qua một hồi xoa bóp,dưới sự giúp đỡ của tôi,cánh tay cũng được bẻ lại đúng vị trí
Sau đó,tôi và thôi cảnh quan khiêng thôi lượng đã hôn mê lên giường,tôi lập tức hóa nước bùa cho cậu ta,sau khi uống xong,những âm khí lan tỏa trên người cậu ta dần dần tiêu tan,sắc mặt xanh xao cũng dần dần tốt lên
“ Đỗ Minh,chuyện hôm nay thực sự là cảm ơn cậu quá,nếu như không có cậu,con trai tôi e rằng đã…”
lúc biết được con trai mình đã bình an vô sự,thôi cảnh quan thở dài một hơi,vẫn còn một chút sợ hãi với những chuyện xảy ra vừa nãy
Trong lòng tôi vô cùng hiểu ro,chuyện này chưa kết thúc ở đây,đối với tôi,đây chỉ là mới bắt đầu mà thôi
“ thôi cảnh quan,con trai chú tuy tạm thời đã được cứu,nhưng người thế mạng kia tiếp theo nhất định sẽ đi đến tìm người khác,nếu như chú không muốn núi âm tiếu tiếp tục có người chết,cháy hy vọng tiếp tho chú có thể giúp đỡ cháu” tôi nói
‘ có gì cần tôi giúp đỡ cậu cứ nói,có thể làm được tôi nhất định sẽ làm,làm không được tôi cũng sẽ tận lực nghĩ cách”
;lúc này,thôi cảnh quan sớm đã không còn nghi ngờ như trước,vô cùng tin tưởng tôi
Tôi cũng không kiêng dè nữa,trực tiếp nói : “ sở cảnh sát các chú,có phải có thể điều tra được tài liệu của tất cả mọi người trong núi âm tiếu không?”
Thôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2985994/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.