“ không biết tên tuổi của lão gia gia là gì” sau khi qua bờ bên kia tôi cung kính hỏi
“ ta? Ta là Nhiễm Thiên Thành,cậu có thể xưng hô ta giống như những đệ tử trong đạo quan ,gọi là quan chủ” ông ta nói
Quan chủ?
Nghe hai từ này,trong lòng tôi lại càng bất ngờ
Tôi tuy cảm thấy khí vũ ông ta phi phàm,nhưng cách ăn mặc rách rứa này,thế mà lại là quan chủ của thiên huyền quan,điều này tôi không thể ngờ được
Nhiễm thiên thành dường như cũng nhìn thấu suy nghĩ của tôi,ông ta cười nói :” ăn mặc quý phái cũng được,giản dị cũng được,tu luyện được một trái tim bình thường,những thứ đó chẳng qua chỉ là phù du mà thôi”
Tôi gật đầu,cũng cảm thấy Nhiễm Thiên Thành nói rất có lí,sau đó nói : “ vậy…hôm nay làm phiền Nhiễm quan chủ rồi”
Nhiễm thiên thành cười,sau đó cầm dụng cụ câu cá lên đi về phía thiên huyền quan : “ đi thôi,chúng ta đi đến đạo quan rồi nói cụ thể”
Trên chính đường của điện chính ,lúc này thờ cúng ngọc thanh nguyên thủy thiên tôn,thượng thanh linh bảo thiên tôn,thái thanh đạo đức thiên tôn
Không náo nhiệt như chùa thừa duyên,tọa lạc ở giữa núi non và sông nước,thiên huyền quan hiện ra rất vắng vẻ và thanh tịnh,làm tinh thần con người thấy an yên,cảm giác này,có lẽ vì tôi cũng là người của đạo gia
Đến thiên huyền quan không lâu,tôi gặp được Vu thủ hằng trước đây gặp ở cửu long trấn,Vu Thủ Hằng nhìn thấy tôi đến,trên mặt nở một nụ cười,ông ta nói chuyện qua loa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2985959/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.