“ nó không phải đã tan tành theo ksnh phương thiên rồi sao? Sao lại vẫn còn sống?”
Nhìn thấy khung xương hắc hỏa này một lần nữa xuất hiện,sắc mặt của Vu Thủ Hằng vô cùng khó co,cơ thể ông ta bắt đầu run rẩy
Con niên thú này vẫn chưa chết,nhưng tình hình của nó dường như không được tốt lắm,ngọn lửa màu đen trên người nó sớm đã không còn dữ dộ như trước,bộ xương óng ánh cũng trở nên sạm đi
Con niên thú này dường như đã bị thương,ngọn lửa xanh đen trong mắt nó lập lòe không ổn đjnh,dường như là đang thể hiện sự phẫn nộ của nó,cũng giống như đang thể hiện sự yếu ớt,hăn không dừng lạ ở đó quá lâu,sau khi gầm nhẹ một tiếng,cơ thể của nó bật nhảy nên cao,nhảy lên một đình nhà hai tầng ,sau đó biến mất
Đỉnh ngôi nhà bị niên thú dẫm lên,ngói bên trên giống như là gỗ,bốc cháy dữ dộ,trong nhà truyền đến tiếng khóc sợ hãi
“ mấy người các ngươ nhanh đi vào trong nhà cứu người”
Sắc mặt Vu Thủ Hằng vô cùng khó coi,ông ta dặn dò mấy đạo sĩ một tiếng,sau đó nhanh chóng đuổi về hướng niên thú bỏ chạy
“ Vu đạo trưởng,ngài đi làm gì vậy?” thấy Vu Thủ Hằng tự mình đuổi theo niên thú,tôi có chút lo lắng hét
“ con ma này quá nguy hiểm,tôi không thể để nó chạy thoát như vậy”
Vu Thủ Hằng vẫn chưa kịp nói xong,cơ thể của ông ta đã biến mất trong màn đêm
“ Đỗ Minh,chúng ta đi thôi,chuyện này,chúng ta không nên tham dự” lúc này,Thẩm Băng Dao bên cạnh lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2985937/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.