“ Đỗ Minh,qua đây,cậu qua đây”
Thẩm Băng Dao nói với tôi,đôi mạnh giống như là tan băng rồi vậy,lúc nhìn tôi,trong mắt tràn đầy ấp áp
Chuyện này làm cho tôi rất không quên,nhưng vì lo lắng cô ta lại cắn tôi thêm miếng nữa,tôi vội vàng lắc đầu,đứng như trời trồng ở nguyên vị trí
“ sao? Bây giờ cậu sợ tôi đến thế à?” Trên mặt cô ta có thể nhìn thấy một thần sắc yêu kiều
Khuôn mặt lạnh lùng như nợ cô ta 1 vạn tệ của Thẩm Băng Dao trong lòng tôi ấn tượng vẫn sâu sắc,bây giờ cô ta đột nhiên biến thành dáng vẻ một nữ sinh,làm cho tôi không kịp phòng bị,rất lạ lẫm,tôi cũng không khỏi hoài nghi thời gian cô ta rời đi,trên người cô ta rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì
“ Đỗ Minh,lẽ nào cậu ghét tôi đến thế sao?” Thẩm Băng Dao nháy mắt,khuôn mặt uất ức nhìn tôi nói
Tôi vội vàng vẫy tay : “ không,không,không,tôi không có ghét cô,dù gì tôi đã đồng ý với Thẩm lão gia,nhất định sẽ chăm sóc tốt cho cô
“ nếu như đã đồng ý với Thẩm lão gia,vậy thì cậu qua đây đi,tôi đi cả ngày chân mỏi nhừ,cậu giúp tôi bóp một tý đi” Thẩm Băng Dao nhìn tôi,nụ cười trên mặt ngày càng sâu
Cả người tôi nổi hết cả da gà,tuy nói tâm trạng của nữ nhân thay đổi như thời tiết,nhưng cũng không thay đổi nhanh như Thẩm Băng Dao,ngữ khí và biểu cảm nói chuyện của cô ta luôn làm cho tôi không thể nào nghĩ là cùng một người với cô gái lạnh lùng kiêu ngạo kia
Huống hồ,cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2985897/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.