“ Chu Lan,cô đã quên những gì lúc đó nói với tôi rồi à? Cô đã đồng ý với tôi không hại người của Đường gia,sao có thể lật lọng chứ?
Tôi vừa nỗ lực bơi vừa hét về phía Chu Lan
Trong hồ nước,khuôn mặt của Chu Lan hiện lên vô cùng dữ tợn : “ đúng,tôi đúng là đã đồng ý với cậu,nhưng tôi không nghĩ là Đường Phú lại là tên vong ơn phụ nghĩa”
“ tôi và Đường Phú kết hôn 5 năm,sau khi tôi chết không đén nửa năm thì tìm hạnh phúc mới,tôi có thể hiểu,nhưng tối hôm qua,tôi lại nghe ông ta nói với các người,phải nhanh chóng xử lí tôi,còn nói tôi là một mối họa,đừng để tôi quấy rầy bình yên của cả nhà họ,tôi đến bây giờ vẫn còn yêu ông ta,nhưng tôi không ngờ rằng ông ta lại tuyệt tình như vậy,nếu đã như vậy,tôi việc gì phải tiếp tục kiêng nể chứ,tôi muốn ông ta chết,tôi muốn ông ta cũng giống tôi,nếm thử mùi vị đột nhiên chia cách người nhà cùng con mình”
Chu Lan dường như đang vừa khóc vừa nói,đồng thời,Đường Phú lúc này cũng khôi phục lại tỉnh táo,lúc ông ta phát hiện mình bị cây cỏ quấn chặt,và khuôn mặt hung ác của Chu Lan ở trong nước,thịt da trên mặt ông ta lập tức vì sợ hãi mà méo xệch
“ ma…giết cô ta….cứu tôi”
Đường Phú khổ sở hét với tôi đang đuổi theo sau lưng,nhưng ông ta chưa kịp nói xong,đầu đã bị chìm trong nước
Những lời này của Đường Phú,khiến cho Chu Lan càng thêm phẫn nộ,tôi có thể nhìn thấy rõ ràng cây cỏ quấn trên người Đường Phú đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-quan-minh-the/2985847/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.