Edit: Thỏ
Tôi nhìn tên ăn mày và bà lão nằm trên đất: “Giờ tính sao?”
Lão đầu lấy một bát nước ra, phun lên mặt bọn họ, sau đó hai người dần dần tỉnh lại.
Gã ăn mày vừa trông thấy bà lão kia, sợ đến hét to một tiếng, muốn chạy ra ngoài, nhưng hắn bị sư phụ kéo lại, đè trên đất: “Chạy cái khỉ, ngươi vừa ra khỏi cửa thôi ta đảm bảo tối nay ngươi sẽ chết!”
Nét mặt hắn lộ ra vẻ đắn đo, tựa như không dám tin vào lời của lão đầu.
Lão đầu hừ một tiếng, vén tay áo hắn lên, chỉ thấy nơi vừa rồi bị bà lão tóm lấy đã xuất hiện năm dấu tay màu đen. Gã ăn xin vừa thấy sợ run cầm cập: “Nó.. nó là sao?”
“Nguyền rủa.” Lão đầu rít một hơi thuốc, “Nếu không can thiệp, coi như ma nữ không tìm tới ngươi thì không quá hai, ba ngày sau ngươi cũng thối rữa mà chết.”
Hắn nghe xong ôm mặt khóc ròng.
“Đây là đâu? Ta là ai?” Bà lão nằm trên đất cũng tỉnh lại, còn đang không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
“Bà ơi, bà còn nhớ mình đi đến đây bằng cách nào không?” Tôi tò mò ngồi xổm đối diện bà ấy.
Bà lão lắc đầu mê man: “Ta chỉ nhớ mình đang làm việc nhà, nhưng vì sao chạy đến đây chớ?”
“Nhà bà ở đâu vậy?”
“Ta ngụ ở Hà thôn.” Bà lão trợn to hai mắt trỏ vào Đường Duyệt Hòa, “Tên ăn mày này hôm qua còn vào nhà ta xin cơm đó.”
Tôi nghe xong, Hà thôn cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-phu/2284974/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.