Edit: Thỏ
Trần Lập Châu tiến lên hai bước, lòng tôi run lên. Đôi mắt đỏ như máu kia nhìn tôi chặt chẽ. Y nhẹ nhàng duỗi tay xoa lên bả vai bị thương, sau đó giương mắt nhìn tôi, bình thản nói rằng: “Xem ra em cũng không cần cánh tay còn lại nữa.”
Tôi theo bản năng muốn rút tay về, lại bị Trần Lập Châu tóm chặt, cả người da gà da vịt nổi lên.
“Trần ca, anh mau khỏe thế cơ?” Tôi vội vàng lãng sang chuyện khác.
Trần Lập Châu chuyển tầm mắt từ tay tôi sang mặt tôi. Đôi mắt ấy tựa như tối thêm vài phần, rồi nó biến thành màu đen. Tôi bất giác lùi về sau, lại bị y kéo vào trong ngực, trực tiếp hôn lấy.
“Ưm!” Tên Trần Lập Châu khốn kiếp này, thế mà cắn rách môi tôi, mùi máu tanh lan tràn trong miệng.
Miệng Trần Lập Châu thấm máu, mút chặt đầu lưỡi của tôi. Y cắn đầu lưỡi tôi ngứa ngáy nhưng không cách nào trốn thoát khỏi tay y. Nước bọt ẩm ướt lan ra từ khóe môi, chậm rãi lăn xuống. Tôi bị y hôn đến toàn thân bức rức, đầu óc trống rỗng. Bỗng tôi nghe thấy ngoài cửa vang lên giọng nói của Trương Tiểu Miêu: “Anh Tiểu Duẫn, em đem cơm đến nè.”
Tôi nghe xong, vội định thần lại, muốn tránh khỏi ràng buộc của Trần Lập Châu nhưng lại phát hiện y không có ý buông tôi ra. Nụ hôn cũng ngày càng mạnh bạo, quả thật giống như đang gặm cắn. Y đưa tay cởi cúc áo tôi, luồn tay vào, nghịch ngợm đầu nhũ.
“Anh Tiểu Duẫn?” Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-phu/2284971/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.