Vút!!!
Diệp Khương đặt hai chân xuống mặt sàn xe buýt, kèm theo cả hiệu ứng kinh phong vun vút. Hai mắt hắn lóe lên huyết sắc, vài phần ngầu và kinh sợ. Đáng tiếc màn biểu diễn này lại không có ai xem, cả chiếc xe... trống không.
Diệp Khương cũng không để ý, điểm mi tâm quan sát thật kĩ. Bên trong xe mọi thứ lại vẫn bình thường như cũ, chỉ khác một loại chính là nơi đây hoàn toàn không có bóng dáng con người. Hắn đảo mắt nhìn quanh, cố gắng quan sát kĩ. Qua khoảng ba phút, hắn bỏ cuộc, từ từ lần mò quanh chiếc xe. Nhưng đáng tiếc là vẫn không tìm được dù chỉ một chút manh mối.
Hắn bèn thoát khỏi cái xe, lại xăm soi ngoài đó, thầm tự trách vừa nãy đáng lẽ ra nên quan sát kĩ bên ngoái để đề phòng đánh lén. May mắn thay hắn không bị bật ngược gì cả.
Sau khi đã tìm hiểu thật kĩ, hắn mới buông lỏng thêm một chút, ngồi xuống trước cái xe, nhắm mắt tĩnh tâm. Trong tình thế nguy hiểm vẫn luôn rình rập như vậy, dù suy nghĩ thế nào đi nữa ta vẫn không thể nghĩ ra một kẽ hở. Thế thì chả đành để thời gian đó mà tập trung điều tức, nhanh chóng khôi phục thực lực, sẵn sàng nghênh tiếp các loại kẻ địch.
Tâm pháp hắn nhận từ hệ thống vân luôn tỏ ra lợi hại của mình. Diệp Khương chỉ điều tức đúng hai vòng, ngay lập tức cả cơ thể hắn đều đã khôi phục gần hết lượng vết thương linh tinh nhỏ, đưa linh lực tích lũy về trạng thái đầy ắp. Không những thế, Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-phu-thoi-4-0/1405380/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.