Thường thì đối với phái nữ, họ thường coi dung nhan như cả nửa mạng sống của mình vậy, nhất là những chị em dung nhan tuyệt sắc thì lại càng hơn.
Vậy nên, khi nữ yêu kia bị Diệp Khương chọc tức, chê mình là một lão bà hơn 100 tuổi thì sự tự trọng trong lòng dâng lên, ngay sau đó là một luồng sát khí bừng bừng. Mục tiêu của ả bây giờ chỉ có một: giết tên vừa chê ả già nua.
Diệp Khương cũng nhận thấy nguy cơ, lập tức thủ thế gắt gao hơn. Hai mắt hắn sáng lóe lên, chăm chú nhìn thẳng và theo dõi mọi cử chỉ của nữ yêu, như một con hổ đang nhìn ngắm bữa ăn của nó vậy.
Nhưng tại đây phải đổi vai, người săn không phải Diệp Khương mà phải là nữ yêu kia. Ả hét to một tiếng, tiếp sau đó phóng thật nhanh về phía Diệp Khương, một tay đang đặt sau lưng, một tay cầm cây gậy đâm thẳng tới.
Diệp Khương phản ứng cũng cực mau lẹ, tránh sang một bên. Nhưng như đã đoán trước được hành động tiếp theo của hắn, ả nữ yêu kia vừa vọt qua thì lập tức dừng lại, tay nhanh chóng đổi đầu nhọn về đằng sau. Ả phát lực, một nguồn năng lượng truyền vào cây gậy, đập thẳng về sau bất chấp.
Diệp Khương mắc bẫy, đưa tay phái lên đỡ, nhưng vẫn phải dính chút ngoại thương. Bàn tay hắn đẫm máu, nhưng vết đau, vết cắt ấy không ngăn được hắn. Tay phải cũng phát lực, định bẻ gãy cái gậy.
- Cái gì!
Hắn cảm thán một câu. Chiếc gậy kia cứng cáp, như được tạo ra từ sắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-phu-thoi-4-0/1405362/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.