🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đến cuối đường Hoàng Tuyền lộ ra một cột đá sừng sững, chính là Tam Sinh Thạch, đám lân tinh cũng không cùng cô đi tiếp được nữa, chúng phải tản ra để quay lại Quỷ môn quan.



Từ nơi dựng Đá Tam Sinh sẽ tiếp giáp ngay với Vọng Hương đài, nơi có thể nhìn thấy người thân một lần cuối cùng.



Vân Xuyên hơi sững người lại, bước chân chần chừ một hồi, nghe thấy tiếng truy binh đuổi theo phía sau, mới cuống cuồng tiếp tục chạy về phía trước.



Sông Vong Xuyên đã gần lắm rồi, từ dưới sông lấp loáng ánh sáng xanh kỳ ảo. Vong Xuyên là dòng sông quên lãng, chỉ cần là linh hồn đi qua Vong Xuyên, mọi ký ức dù đẹp hay xấu đều sẽ biến mất, trôi mãi vào lãng quên của kiếp trước.



Dưới sông hiện ra một con thuyền nhỏ, bên trên có một phu chèo thuyền, không phải một ông lão như trong sách cổ viết, mà là một đứa trẻ có hai cái đầu cùng mọc trên cần cổ, đầu trước và đầu sau.



Đầu trước là gương mặt cực kỳ đẹp đẽ, ấn đường toả sáng lấp lánh, nụ cười xinh tươi đáng yêu, đầu sau lại là một khuôn mặt quỷ xấu xí, làn da nhăn nhúm kỳ dị, và mọc tới ba con mắt.



Thuyền dừng lại, cả hai cái đầu cùng đồng thanh, hai giọng nói của hai cái đầu cũng trái ngược hoàn toàn, một vui vẻ lạc quan, một u uất sầu thảm.



“Chị ơi, chị qua sông phải không?”



Vân Xuyên gật đầu, hơi ngoảnh về phía sau dò tìm bóng dáng quỷ sai, sau đó mỉm cười gấp gáp

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-nuong/2704638/chuong-31.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Âm Nương
Chương 31
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.