Khăn gói lên đường đã được hai tháng, nơi thâm sơn cùng cốc cũng đã tới mà chưa tìm được mảnh hồn phách nào của U Linh.
U Lan buồn rầu không thôi, Thiết Ngôn cũng mệt mỏi ngồi tựa vào gốc cây nhắm mắt dưỡng thần, chỉ có Mơ là vẫn một mực tin sẽ sớm tìm được.
Cô không nhìn thấy gì, nhưng có thể cảm nhận được, chỉ cần nghĩ tới việc sẽ được gặp lại cốc chủ, cô càng có thêm động lực đi tiếp.
Trước khi lên đường, Vân Xuyên chuẩn bị cho Mơ rất nhiều thứ cần thiết, còn đưa cho cô mấy quả pháo hiệu, nếu gặp nguy hiểm chỉ cần bắn lên trời, người của Triệu Ý sẽ tìm tới giúp.
Cô đang tận hưởng làn gió mát đêm hè, chợt cảm thấy bên cổ lành lạnh, ram ráp, lại có chút nhớp nháp giống như đầu lưỡi, Thiết Ngôn cũng đã phát giác ra, nhìn về phía Mơ liền hét lên.
“Mơ, cẩn thận.”
U Lan bay vụt tới phía sau Mơ, một tay đánh thẳng về phía con yêu nữ muốn dở trò.
Thiết Ngôn kéo Mơ đứng qua một bên, bản thân anh ta cũng không thể đánh lại nữ quỷ, chỉ có thể lôi ra rất nhiều bùa ngải Triệu Ý đưa phòng thân mà bảo vệ Mơ.
Yêu nữ bay vút lên, cười khanh khách.
“Các ngươi đang đi tìm hồn phách của quỷ U Linh phải không?”
U Lan lập tức chỉ tay quát.
“Con yêu nữ kia, ngươi biết gì nói mau!”
“Hứ, ngươi chửi ta là yêu nữ, ngươi không là yêu nữ chắc. Ta biết, nhưng ta không nói, ngươi làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-nuong/2704567/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.