- Đều thấy được đi, không bao lâu nữa, các ngươi đều phải hồn phi phách tán! Lý Dạ nói. Chung quanh âm vụ càng ngày càng dày, bóng đen kia càng ngày càng cường đại, buộc chúng ta từng bước lui về phía sau.
Ta cắn chặt răng, cứng rắn chống đỡ.
Mà lúc này, Hà Thanh hình như nghĩ tới cái gì đó. Hắn đột nhiên hướng về phía Quách Mù Tử còn đang ngồi bên bờ sông hô to: "Quách lão tiên sinh, ta khai báo chuyện của ngài, có giúp ta làm tốt hay không?"
Quách Mù Tử bên bờ sông Thanh Thủy đỡ mặt đất đứng lên, hắn trả lời: "Hà tiên sinh yên tâm, đều đã làm xong!"
- Không sai, lão đầu này còn rất đáng tin cậy! Hà Thanh nửa lẩm bẩm nói một câu, sau đó, hắn nhìn chúng ta nói: "Các ngươi yên tâm, cũng may ta lưu lại một tay, Trương Dương, chuẩn bị tốt trảm Đằng Xà!"
- Ta trảm? Ta đều bị lời nói của Hà Thanh chỉnh cho choáng ngợp.
- Đúng vậy! Hà Thanh trả lời rất chắc chắn.
"Sao lại chém?" Ta hỏi, một hư ảnh lớn như vậy, ta căn bản cũng không biết bắt đầu từ đâu.
- Đợi lát nữa ngươi sẽ biết! Hà Thanh nói.
Sau đó, hắn lập tức buông lỏng bả vai khiêng bóng đen thật lớn, không có hắn khiêng, ba người chúng ta lập tức lui ra một mảng lớn.
Hà Thanh buông ra, chạy về phía bụi cỏ bên cạnh.
Mà nơi hắn đi, xa xa có thể nhìn thấy có một tờ giấy vàng, che đậy cái gì đó.
Hà Thanh xông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-nhan-te/3037963/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.