Ta biết ý của Ngô Hướng Dương, hắn có thể thực sự thích Từ Hiểu Thiến, hơn nữa, hắn cũng cho rằng Từ Hiểu Thiến đã chết thật sự, cho nên, hắn muốn gặp Từ Hiểu Thiến lần cuối.
Nhìn vẻ mặt thương cảm của hắn, ta cũng có chút không đành lòng, liền nói với hắn: "Hướng Dương, ngươi về trước đi, ngày mai ngươi còn có thể gặp lại Từ Hiểu Thiến!"
Ngô Hướng Dương há to miệng, nhìn ta, hỏi: "Dương ca, có ý gì?"
Ta nhìn anh ta và nói, "Ngươi cứ về suy nghĩ những lwoif ta nói đi, chắc chắn sẽ hiểu ý của ta nói!"
Ngô Hướng Dương suy nghĩ một hồi, lại nói: "Dương ca, ý của ngươi... Chẳng lẽ nói, Hiểu Thiến cô không có... Không đúng a, ta tận mắt nhìn thấy nàng..."
Hắn không nói tiếp, hiển nhiên hắn đã trải qua chuyện ta cũng từng trải qua, một màn kia thoạt nhìn đích xác rất dọa người, đặc biệt là đối với một người bình thường mà nói.
Ta vỗ vỗ bả vai Ngô Hướng Dương, ý bảo hắn trở về trước, chờ tin tức tốt của ta.
Ngay cả Vương Văn Viễn cũng gật gật đầu với hắn, Vương Văn Viễn còn an bài Tiểu Lưu vừa rồi thẩm vấn Ngô Hướng Dương, lái xe đưa Ngô Hướng Dương trở về trường học. Nói là bắt nhầm người, coi như là bồi thường cho người ta không phải.
Tiểu Lưu có chút không tình nguyện, nhưng lời của Vương Văn Viễn chính là mệnh lệnh, hắn không thể không theo.
Sau khi Ngô Hướng Dương rời đi, chúng ta đã đến nơi an thi của Từ Hiểu Thiến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-nhan-te/2904022/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.