Lời nói của Hà Thanh làm cho ta cũng sửng sốt, bất quá, ta cũng hiểu được ý tứ của hắn.
Phương Hữu Khôn đã bại, hơn nữa, bại đến rối tinh rối mù, bại mất mười tám năm "tâm huyết" của hắn. Ta đứng ở phía sau Hà Thanh cách đó không xa, nhìn chằm chằm Phương Hữu Khôn, phòng ngừa hắn ra tay tập kích Hà Thanh.
Sau đó, ta thấy Hà Thanh một tay ôm cái bình kia, đi đến bên cạnh "Tuyết Nhi". Hắn ngồi xuống và đặt cái bình trên mặt đất.
Tay hắn có chút phát run, muốn giơ tay lên chạm vào "Tuyết Nhi", thế nhưng, lại thủy chung không dám đụng vào.
Hai tay hắn rụt trở về, dần dần nắm chặt nắm tay, sau đó, hắn quay đầu nhìn chằm chằm Phương Hữu Khôn, lại ôm lấy bình. Phương Hữu Khôn vẫn nhìn chằm chằm vào bình trên tay Hà Thanh, cái bình này chính là bình bảo mạng của hắn.
"Ngươi đem nó cho ta, nếu không, tất cả các ngươi đều phải ở tại chỗ này chôn cùng ta!" Đến lúc này, Phương Hữu Khôn vẫn còn nói những lời ác độc.
"Bình bảo mệnh ở trong tay ta, mạng của ngươi nằm trong tay ta, ngươi cảm thấy ngươi còn có tư cách nói điều kiện với ta sao?" Hà Thanh lạnh lùng nhìn chằm chằm Phương Hữu Khôn hỏi.
"Chỉ cần cái kia cấm chế còn ở, ta liền có tư cách, không phải sao?" Phương Hữu Khôn hỏi.
"Nếu ta trả lại bình bảo mệnh cho ngươi, ngươi có thể lấy cái gì để trao đổi?" Hà Thanh nói, hắn tuy rằng tức giận, nhưng cũng không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-nhan-te/2903915/chuong-404.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.