Lạt Ma nhỏ thì thầm với ta rằng lão Lạt Ma này là Trát Tây Kham Bố. Thấy ông ấy đi tới, ta nghênh đón, vốn định bật rõ ý đồ tới thì ông ấy khẽ mỉm cười, ý bảo ngồi trong phòng trước.
Sau khi vào nhà, trụ trì Trát Tây nói rằng ông đã biết ý định của chúng ta.
Ta sửng sốt, liền hỏi ông, có thể hỗ trợ chỉ đường rõ ràng hay không.
Ông nói, để cứu người, có thể.
Sau khi ta nghe nói, ta vui mừng, nói cách khác, trụ trì Trát Tây này có thể giúp đỡ. Hơn nữa, ông ấy có thể biết được tung tích của Đa Cát Nhân Ba Thiết Lạt Ma.
Sau đó, chúng ta chờ đợi, trụ trì Trát Tây nói một vài từ Tây Tạng, ta không thể hiểu được.
Khi vẻ mặt bối rối, Ngô Truyền Hâm đến bên cạnh ta ngồi xuống, thấp giọng nói: "Trụ trì Trát Tây đọc một bài thơ, một bài thơ của Lý Bạch."
"A?" Ta sửng sốt, lại hỏi, bài nào?
"Dạ Túc Sơn Tự. Nguy lâu cao trăm thước, tay có thể hái sao. Không dám cao giọng nói, sợ kinh thiên thượng nhân." Ngô Truyền Hâm đọc bài thơ này ra, ta lại càng thêm mê mang.
Ta hỏi về nơi ở của Đa Cát Nhân Ba Thiết Lạt Ma, nhưng trụ trì Trát Tây đã cho ta một bài thơ, điều này làm cho ta thực sự không thể hiểu được.
Cao tăng nói chuyện có cao thâm như vậy không?
Ta vốn định hỏi càng nhiều, thế nhưng, Trát Tây Khảm Bố lại nhắm mắt lại, tựa hồ là đang ngồi thiền.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-nhan-te/2903642/chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.