Nghe được thanh âm này, Vương Song Kiến bị hoảng sợ.
Vương Song Kiến đang muốn đáp lại, Hà Thanh hướng về phía nó ra hiệu im lặng. Sau đó, Hà Thanh tiến lại gần, thấp giọng hỏi: "Vương Song Kiến, bên ngoài là ai?"
"Đúng vậy… Là Trương Quý!" Vương Song Kiến dừng một chút, tiếp tục nói, "Đêm qua Trương Quý nói với ta, trên núi có vàng, để ta mang theo A Thúy cùng đứa bé đi qua, đến lúc đó, đào ra vàng, chúng ta chia đều..."
Hà Thanh giữ chặt lại hắn ta, hỏi: "Trương Quý hại chết ngươi, ngươi còn dám mang vợ con mình vào núi?"
"Ta... Ta không biết, ta không muốn hại A Thúy và đứa bé... Trương... Trương Quý nói, nếu ta không dẫn các nàng vào núi, Trương Cẩu Dư trong thôn sẽ hại hai mẹ con họ. Nếu vào núi đào vàng, đến lúc đó, A Thúy có thể mang theo đứa bé ra bên ngoài mua nhà ở...".
Vương Song Kiến có vẻ phi thường sợ hãi, xem ra, sở dĩ hắn ta có thể trở về, tất cả đều là bởi vì Trương Quý vì lừa gạt vợ của Vương Song Kiến cùng hài tử vào núi.
"Trương Cẩu Dư là ai?" Ta hỏi.
"Ông của Nhị Côn." Vương Song Kiến nói.
"Trương Cẩu Dư vì sao lại hại vợ con ngươi?" Hà Thanh hỏi ngược lại.
Vương Song Kiến tựa hồ có chút nghĩ không ra, hắn ấp úng, sau đó, hạ thấp thanh âm nói: "Trương... Trương Cẩu Dư là quỷ, đã sớm bị đại trùng trong núi ăn, hắn ở trong thôn chính là vì hại người!"
"Vậy ngươi nói một chút, Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-nhan-te/2903598/chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.