Tôi là Hạ Tần, năm nay 23 tuổi. Châm ngôn sống của tôi đơn giản lắm đó là không tiền, không địa vị mới khóc chứ dăm ba cái tình yêu tôi đây không cần. Tôi mắc chứ sợ nam giới, sợ cái cách mà họ nhìn tôi bằng ánh mắt như muốn nuốt chửng tôi, sợ cái cách có người dù cố tình hay vô tình chạm vào tay tôi. Dù đối phương là một người vui tính, hay là ai đi nữa tôi đều không muốn lại gần. Tôi phải đi điều trị tâm lí một thời gian vì chuyện đó. Năm tôi 12 tuổi, tôi bị xam.hai. Tôi cảm thấy mình thật dơ bẩn, điều đó có lẽ sẽ ám ảnh cả đời tôi. Chuyện gì cần qua rồi cũng sẽ qua, tôi lớn rồi vào đại học, tôi ngại ngùng, xấu hổ, dường như tất cả tự ti trên thế giới này đều dồn vào người tôi vậy. Rồi tôi gặp cậu ấy " Lan Hương". Cậu ấy không giống tôi, sự lập dị của cậu ấy mang theo một cá tính mạnh mẽ chứ không phải là tự ti như tôi. Tôi và cậu ấy học cùng ngành cùng khoa cùng kí túc xá, lúc đầu hai chúng tôi không thân nhau. Vì cá tính của cậu ấy nên tôi thường vô thức chú ý đến từng hành động của cậu ấy.
Chúng tôi chính thức thân nhau trong một lần ẩu đả, lúc ấy tôi thấy cậu bị một đám nữ sinh bao vây đang chuẩn bị đánh cậu ấy.
" Chào giáo sư" tôi la lên, đám kia nghe vậy thì chạy đi. Cậu thấy vậy quay lại nhìn tôi, tôi sợ quá nên cũng chạy đi. Về đến kí túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-tro-thanh-vo-cua-lang-tong/3444734/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.