Xế chiều, sau khi Tô Duyệt Duyệt đưa Mèo con về nhà, thấy tâm trạngcủa bạn đã khá hơn rất nhiều, cô liền khuyên Mèo con cố gắng nghỉ ngơi,đừng suy nghĩ nữa, đợi có cơ hội sẽ nói chuyện một lần với Lâm Tử Văn.Mèo con mệt mỏi gật đầu, nói là rất ngại vì chẳng còn tâm trí nào tiễncô về, Tô Duyệt Duyệt tự nhiên trừng mắt nói: “Cái con mèo bướng bỉnhnày, thật không coi mình là bạn, vậy thì mình về cho cậu xem.”
Mèo con cười khì, biết cô bạn trước mặt chỉ nói đùa mình cho vuithôi, có người bạn tốt như vậy là diễm phúc lớn của cô. Hạnh phúc mìnhtừng có đã không còn, cũng mong bạn có thể hạnh phúc, Mèo con kéo tay Tô Duyệt Duyệt nói: “Duyệt Duyệt, người thực sự thích hợp với cậu đang ởbên cạnh cậu, hãy trân trọng anh ấy,”
“Được rồi, được rồi, mình về đây, ở lại thêm lúc nữa, cậu lại lên lớp mình cho xem.” Tô Duyệt Duyệt cười tinh nghịch, rời khỏi nhà Mèo con.Ngồi trên xe buýt, Tô Duyệt Duyệt trầm tư suy nghĩ. Tống Dật Tuấn rõràng nói với mình là cuối tuần này bận việc, vì sao anh ấy lại xuất hiện ở con phố đó? Anh ấy và Như An Tâm liệu có phải đã quen biết nhau từtrước? Anh ấy rốt cuộc biết Lâm Tử Văn đã có vợ rồi, vì sao còn để NhưAn Tâm là kẻ thứ ba? Anh ấy... rốt cuộc là loại đàn ông như thế nào?
Bỗng chốc, cô nảy sinh nhiều nghi vấn, những nghi vấn này khiến cônhớ đến những lời nói của Doanh Thiệu Kiệt, chẳng lẽ cô thật sự hiểu lầm Doanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-noi-cong-so/2940696/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.