Hai phút vào nhà vệ sinh, ba phút nghe anh nói việc gấp, câu nàykhiến Doanh Thiệu Kiệt sững sờ không biết phải bắt đầu từ đâu. Thoạtnghe thì có vẻ cô rất coi trọng anh, dù sao cũng coi trọng anh hơn việcđi vệ sinh. Nhưng anh đến là để đưa đồ ăn, đồ ăn còn chưa kịp đưa, cô đã nói tới chuyện đi vệ sinh, thậm chí còn quy định cả thời gian cho anh.
“Ăn đi!”
“Ăn?”
Tô Duyệt Duyệt mặt mày nghiêm túc đợi anh nói việc gấp. Cô cho rằngviệc gấp đó có liên quan đến Thao Thao nhưng thật không ngờ người đànông đẹp trai trước mặt lại chìa ra một chiếc sandwich. Tô Duyệt Duyệtnhận ra nhãn hiệu trên chiếc bánh này là của chuỗi cừa hàng cà phê nổitiếng phía dưới tầng.
Chiếc bánh sandwich này giá không hề rẻ chút nào.
Tô Duyệt Duyệt cầm lấy chiếc bánh, đưa mắt nhìn Doanh Thiệu Kiệt, hai tay huơ huơ trước mặt anh, như thể để kiểm chứng xem người đàn ôngtrước mặt mình có gặp vấn đề về thần kinh không, Doanh Thiệu Kiệt chaumày nói: “Làm, làm gì thế?”
“Anh thật kỳ lạ, bỏ nhiều tiền như vậy để mua bánh sandwich, tôi cho anh biết, tôi sẽ không trả tiền anh đâu.”
“Mua, mua cho cô mà. Cô, bận, bận quá mà!”
Chuyện này là sao? Mới chỉ có mấy tiếng mà đã khác hẳn như vậy, lúcsáng mình và anh ta còn hục hặc chuyện ở đồn công an hôm cuối tuần,chẳng ai nói với ai tiếng nào. Giờ không biết có phải anh ta đã nghethấy tiếng khóc của mình khi nãy không, mà có lòng tốt mang đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-noi-cong-so/2940662/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.