“Luật sư Hoa, chúc mừng năm mới!” Tả Tu Nhiên vẫn ổn, khôi phục lại bình thường rất nhanh, anh tao nhã gật đầu với Hoa Diệp.
Tay Hoa Diệp bất giác nắm thành đấm, rồi lại xòe ra, lại nắm vào, cổ họng giống như bị mắc xương, không nuốt xuống được cũng không lấy ra được, thật lâu sau, mới giận dữ nặn ra một câu: “Sao anh lại ở đây?”
“Đến chúc tết cô chú! Không phải luật sư Hoa cũng vậy sao?” Tả Tu Nhiên nhún nhún vai, lịch sự lùi vào bên trong nhường chỗ, “Vào đi, cô chú đang chơi mạt chược.”
Ngữ khí thân quen nhẹ nhàng của Tả Tu Nhiên như đốt cháy một que pháo hoa chất lượng không cao lắm trong đầu Hoa Diệp, màu sắc sặc sỡ, nhưng không nhìn ra bất cứ hoa văn gì, trái tim đã bị cháy đầy thương tích, mặt anh từ từ giống như bị tắm máu, nhìn nhìn vào trong nhà, “Tiểu Đào đâu?”
Anh cảm thấy châm biếm, rồi lại cảm thấy ghen tỵ, đúng vậy, anh ghen rồi, cửa lớn nhà họ Đào chỉ có anh mới có tư cách tự do ra vào, Tả Tu Nhiên là cái gì chứ? Dựa vào đâu chứ?
Tả Tu Nhiên oán trách, “Không hiểu chuyện gì hết, ném tôi lại một mình đi chơi với bạn rồi. Anh tìm cô ấy có chuyện?”
“Không có.” Tim bỗng nhiên lại giống như cây mạ bị nước mưa tưới ướt, rạp xuống.
Anh lấy hết dũng khí, vứt bỏ tôn nghiêm, thấp thỏm không yên chạy đến nhà họ Đào, muốn mượn không khí hòa thuận của năm mới, có thể cùng Đào Đào bình tâm trở lại rồi nói chuyện, còn nói gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-ngoai-tinh/769599/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.