Trưa đến căn tin ăn cơm, Phi Phi không biết cớ sao lại bưng khay cơm thướt tha đi đến trước mặt Long Tiếu, nhu mì mỉm cười, khẩn khoản ngồi xuống.
Long Tiếu vẫn còn treo khăn tam giác, mấy ngày này hành động bất tiện, ảnh hưởng nghiêm trọng đến tâm trạng của anh ta. Hai hàng lông mày rậm nhíu chặt, khó khăn dùng tay trái múc một muỗng cơm nhét vào miệng, từ dưới mi mắt nhìn Phi Phi với vẻ không đoán được, “Làm gì vậy?”
Phi Phi tuy nói là cấp dưới, nhưng trước mặt anh ta trước giờ không phân biệt lớn nhỏ, cho dù anh ta nghiêm khắc mặt lạnh nhưng trông dáng vẻ lại dịu dàng. Phi Phi thích nhất là mang giọng nói với ngoại hình của anh ta ra tám chuyện, khiến anh ta vừa tức vừa bế tắc. Long Tiếu ngấm ngầm nói với nhân viên khác, kiếp trước có lẽ anh ta là kẻ thù với Tạ Phi Phi. “Sếp, mai là Giáng Sinh rồi!” Phi Phi chống cằm, hàng mi dài chớp chớp, giọng nói õng ẹo.
“Giáng Sinh cũng không phải là ngày nghỉ theo pháp luật.” Khẩu khí của Long Tiếu không tốt, một muỗng cơm bất cẩn rơi ra ngoài hết nửa muỗng.
Phi Phi tốt bụng đẩy khay cơm vào trong giúp anh ta. “Nhưng cũng là ngày lễ mà! Có phải anh nên có biểu hiện gì đó với chúng tôi không?”
“Biểu hiện thế nào?”
“Thế nào cũng được, chỉ cần đừng phung phí khoảng thời gian đẹp đẽ ở văn phòng là được. Sếp, hay là em đút cho anh nhé?” Phi Phi thật sự không chịu nổi bộ dạng ngốc nghếch của Long Tiếu, cô giành lấy muỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-ngoai-tinh/769577/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.