Tăng Trí Hoa không có trong phòng làm việc, thư ký dẫn Đào Đào đến một căn phòng nghỉ ngơi nhỏ bên cạnh. Nơi này rất yên tĩnh, bố trí giống như một phòng riêng nhỏ, màu cà phê đậm, làm nổi bật ánh sáng ấm áp dịu nhẹ, cao quý đơn giản nhưng lại không mất đi sự thoải mái.
Tăng Trí Hoa ngồi trên một chiếc sofa da thật lớn, thấy cô đi vào thì gật đầu. Thư ký bưng lên hai tách trà, ông ta vẫy tay, anh ta đóng cửa lại đi ra ngoài.
“Cô Đào, mời ngồi.” Ông ta mỉm cười chỉ chiếc sofa phía đối diện.
Đào Đào có một chút dè dặt. Cô không biết được tổng giám đốc đích thân triệu kiến có gọi là một vinh hạnh hay không, cô chỉ là một nhân viên bé nhỏ, xảy ra chuyện tày trời gì cô cũng chỉ cần báo cáo với Long Đầu. Trên Long Đầu còn có phó tổng quản lý phòng ban, trên phó tổng là phó tổng thường vụ, rồi trên nữa mới là Tăng Trí Hoa, hôm nay cô đã nhảy mấy cấp vậy?
“Thả lỏng, thoải mái đi, không có chuyện gì khác đâu, chỉ là muốn tìm cô Đào nói chuyện thôi.” Tăng Trí Hoa nói, “Cô Đào vào công ty được bao lâu rồi nhỉ?”
“Một năm rưỡi.” Đào Đào khép hai đầu gối sát vào nhau, ngồi thẳng người, nhìn thẳng vào Tăng Trí Hoa.
Ngón tay Tăng Trí Hoa cong cong gõ nhẹ dọc theo mép ghế sofa, nhướng mày, “Công việc hiện tại, làm có quen tay không?”
“Hả? Vẫn… ổn!” Trong lòng Đào Đào không kìm được bồn chồn, không hiểu Tăng Trí Hoa hỏi vậy là quan tâm hay là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-ngoai-tinh/769552/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.