Đào Đào cầm chiếc áo khoác, chạy ra ngoài, khó khăn lắm mới bắt được một chiếc taxi, trên đường giục tài xế lái nhanh một chút.
Tài xế từ kính chiếu hậu nhìn lướt cô một cái, nhàn nhã cười, “Tiểu thư à, hôm nay hình như là thứ Bảy.”
Đào Đào bực bội trừng mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, mặt trời e ấp trốn sau tầng mây, cây cối bên đường bị gió thổi đến cúi đầu khom lưng, người đi đường trùm khăn kín mặt như ăn trộm. Giữa thu rồi, nhiệt độ ngày một lạnh dần, chim nhạn bay về phương nam, trăm hoa điêu tàn, trong một ngày nghỉ buồn thương vắng lặng như thế này, không nên nằm trên giường hẹn hò với Chu Công sao?
Cô rất chu đáo ngầm ra hiệu với Tả Tu Nhiên, trong điện thoại cô có lưu rất nhiều cách thức liên lạc với Phi Phi, điện thoại bàn, di động, email, còn có tài khoản game Nông trại vui vẻ nữa, chỉ cần Phi Phi đang ở Trái Đất, sẽ luôn có thể liên lạc được bất cứ lúc nào. Nếu anh ta muốn số của Tăng Kỳ, cô cũng sẽ tìm đủ mọi cách lấy cho anh. Cô nghĩ nếu bọn họ nhận được điện thoại mời của anh, nhất định sẽ vô cùng vui vẻ mà chấp nhận. Và anh có được ai trong số họ làm bạn đồng hành, thì ngày thứ Bảy không mấy nắng ráo này đều sẽ vô cùng đặc biệt.
“Đào Đào, nếu cô muốn quỵt nợ thì nói thẳng ra là được, tôi ghét những ai vòng vo tam quốc. Còn tám phút nữa.” Âm sắc dịu dàng ôn hòa như thế, nhưng ngữ khí lại âm u
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-ngoai-tinh/769532/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.