Hạ Tuyền xoay người muốn chạy, tiếc rằng Lệ Tịnh Lương chân dài bước lớn, chỉ cần một bước dài là đã có thể đuổi kịp bắt lấy cổ tay của cô, hai người cứ gặp nhau ở trong khách sạn tại Fiji vào rạng sáng như vậy, cô đưa lưng về phía anh, bị anh kéo vào trong ngực, anh cười như không cười nói ở bên tai cô...........
“Còn muốn chạy sao?”
Vượt qua trăm sông ngàn núi, gặp nhau ở nơi đất khách quê người này, Hạ Tuyền sẽ không phí công thuyết phục mình rằng đây chỉ là trùng hợp. Cô rất rõ ràng rằng Lệ Tịnh Lương đến tìm cô, bất luận xuất phát từ mục đích gì nhưng cô có thể xác định tâm ý của anh.
Ngoái đầu nhìn lại, Hạ Tuyền hờ hững mà xa cách nhìn anh nhưng khi đôi mắt hoa đào của cô hơi nheo lại, mỉm cười lại toát ra vẻ quyến rũ mà chính cô cũng không nhận ra, một đôi môi kiều diễm ướt át ở gần anh như vậy, nếu như đây không phải là đại sảnh khách sạn, chỉ sợ anh đã sớm....
“Anh buông tay ra.” Hạ Tuyền mở miệng nói ra lời nói vô tình: “Vừa muốn ngựa chạy nhanh lại muốn ngựa không ăn cỏ, Lệ tiên sinh thật là biết buôn bán.” Cô thử tránh thoát khỏi tay anh, có lẽ là do lo lắng cho cái bụng của cô nên Lệ Tịnh Lương không dùng nhiều sức, cô vừa giãy một cái đã có thể tránh thoát.
Lệ Tịnh Lương đứng thẳng người, phủi những hạt bụi không tồn tại trên áo khoác, ánh mắt nghiêng nghiêng, dáng vẻ cao ngạo thanh lãnh kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-gia-ke-lap-muu/3290967/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.