Editor: Tiểu Ốc
Lệ Tịnh Lương là loại đàn ông chỉ yên lặng trả giá mà không cần hồi đáp sao? Đáp án hiển nhiên là không.
Tiễn bước ba người nhà họ Diệp, ông chủ Lệ thong thả ung dung đi vào trongbiệt thự, Hạ Tuyền đang ngồi ở trên ghế sô pha suy nghĩ về chuyện kia,nên không hề nhận ra anh đang đến gần, chờ đến khi phát hiện ra thì anhđã đứng ở trước mặt cô, trên mặt treo một nụ cười mê người khó lường,đôi môi mỏng gợi lên một loại cảm giác bạc tình lạnh lẽo.
“Anh làm em sợ muốn chết.” Hạ Tuyền vỗ vỗ ngực, “Lúc nào bước đi cũng không phát tiếng động.”
Lệ Tịnh Lương đứng thẳng thản nhiên nhìn xuống cô nói: “Là do em suy nghĩ quá chăm chú nên mới không nghe thấy.”
“...... Thật sao?” Hạ Tuyền đứng dậy, lại phát hiện ra vẫn phải ngửa đầu lênnhìn anh như vậy, có chút đau cổ khẽ vuốt cái gáy, “Hôm nay cảm ơn anh,nhưng anh cũng không cần phải trắng trợn ra mặt giúp em như vậy chứ.”
Trên mặt Lệ Tịnh Lương nở một nụ cười, anh tiêu sái ngồi xuống, cánh taykhoác lên trên lưng ghế sofa, ngón tay với các khớp xương rõ ràng cũngkhẽ gõ nhịp.
“Ừ, rất tự biết mình biết ta.”
Hạ Tuyền liếc anh một cái.
“Mấy ngày nữa anh sẽ cho em tham dự một buổi họp báo.” Anh nói rất bìnhtĩnh, giống như là đang bàn luận về thời tiết ngày mai như thế nào vậy,căn bản không phải là tin tức để cho một người phụ nữ có thai đi tham dự một buổi họp báo, “Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/am-muu-gia-ke-lap-muu/3290964/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.